Posts

Showing posts from August, 2025

THƠ CON CÓC CÓ PHẢI LÀ THƠ?

  THƠ CON CÓC CÓ PHẢI LÀ THƠ? Trong bài Nhân Cuộc Tranh Luận Về Thơ Con Cóc, Thụy Khê đã viết: Khi Nguyễn Hưng Quốc thách Đỗ Minh Tuấn phải   chứng minh được rằng Thơ Con Cóc không phải là thơ ,  Đỗ Minh Tuấn đã vội lo  "đây là một thách thức triết học nghiêm túc, nhưng lại là một vấn đề ngụy tạo ". Những lo lắng của Đỗ Minh Tuấn thật sự không cần thiết vì ở đây cũng chẳng có vấn đề triết lý triết học gì cả. Chỉ có một lẽ dễ hiểu là xưa nay chưa ai định nghĩa được một cách chính xác Thơ là gì? … Và bà đưa ra kết luận nước đôi:   Vậy Thơ con cóc ,  bảo nó là thơ cũng được. Mà bảo không phải là thơ cũng xong. (1) Tôi tự mình chưa nghĩ ra được một định nghĩa cho thơ, nhưng nếu hỏi “Thơ Con Cóc có phải là thơ hay không? thì tôi hy vọng có thể trả lời được. Ít nhất là sẽ cố thử xem.   Những Câu Thơ Dọn Cảnh Từ trước cả cái thời có giai thoại “Thơ Con Cóc” các cụ của chúng ta làm thơ thường theo trình tự Tức Cảnh – Sinh Tình. Cảnh là cái cớ; cốt tủy của Thơ ...

TRÁI TIM RAO BÁN - BÀI THƠ ĐẦY BẢN SẮC

  Gặp Tác Giả Trên Facebook Tôi đua đòi chơi trò viết lách đã khá lâu. Mấy bài thơ con cóc, tạp bút, bình thơ - nhờ internet - được bạn đọc chuyển đi khắp bốn phương trời Á Âu Mỹ Úc. Nhưng với Facebook thì tôi là anh lính mới tò te, như người chơi cờ “chưa sạch nước cản”.  Có người bạn văn nhắn “Anh cứ vào trang FB của tôi là có đủ”. Tôi không biết trang FB của bạn nằm ở đâu và làm sao vào được nên lặng lẽ tảng lờ. Tôi tự mò mẫm nên cả mấy tháng trời quay đi quẩn lại cũng chỉ có mấy người bạn lèo tèo. Một tối tình cờ trên trang facebook của mình, dưới tiêu đề People You May Know (những người bạn có thể biết) thấy khuôn mặt một phụ nữ đeo kính cận trông rất hiền và buồn tôi có cảm tình ngay, bấm vào “mutual friends” (bạn chung) thấy có tên một người quen, tôi mừng quá đưa mũi tên vào Add Friend (thêm bạn) bấm mạnh rồi hồi hộp chờ đợi. Ngay tối đó Đinh Thị Thu Vân chấp nhận lời mời kết nối và chúng tôi trở thành bạn FB. Sau khi giới thiệu tên tuổi, chỗ ở, nghề nghiệp, gia đình …...

THĂM LẠI VƯỜN XƯA

  ( Đây không phải là một bài bình thơ mà chỉ là vài nhận xét “xổi” của một người đọc gặp được bài thơ ưa thích.) SÀI GÒN ĐAU em yêu Sài Gòn, vì nơi đó có một người đau một người mất những vàng son quá khứ… sông cạn gió đường cạn dần cây lá mà mắt anh không cạn những mùa xưa! Sài Gòn của anh một thời Công Lý một thời Tự Do Sài Gòn của một thời Thương Xá em bước qua, ngơ ngẩn mắt quê mùa một thời của anh – em chưa trải nắng mưa chưa vào kho sách cũ chưa nỗi nhớ thắt lòng chưa vướng một niềm riêng không có tình yêu, Sài Gòn như đất trống như câu thơ lạc vận chẳng neo hồn (1) không giữ lại dáng hình xưa được nữa Sài Gòn đau ngơ ngác buổi em về anh ở đâu những ngày cây lá đổ có đợi chờ bàn tay nắm sẻ chia? có chờ nghe em nói giữa ngàn khuya xa xót lắm những thờ ơ đã lỡ Sài Gòn đau … Sài Gòn đau … anh ơi, thêm một miền tiếc nhớ thêm một lần lặng đắng để thầm thương… (Đinh Thị Thu Vân) Lần đầu đọc Sài Gòn Đau của Đinh Thị Thu Vân, bài thơ tác giả cho biết viết đã gần 2 năm trước, ngay câ...